Chu Dã ra ngoài để đi giao dịch, mợ vẫn còn hơi lo lắng, nên tìm Bạch Nguyệt Quý xác nhận xem cháu trai có thực sự chỉ đơn thuần là đi mua đồ không.
“Mợ đừng lo, anh ấy không cần làm mấy việc nguy hiểm đâu. Chẳng qua là thấy cháu mang thai vất vả, nên mới muốn kiếm chút đồ tốt mang về thôi.” Bạch Nguyệt Quý xoa xoa bụng, “Mang thai hai đứa liền, chỉ trông vào chút lương thực trong nhà thì không đủ dinh dưỡng, sinh con ra sức đề kháng cũng sẽ kém.”
Mợ không hiểu “sức đề kháng” là gì, nhưng biết là vì con nên cũng yên tâm phần nào, “Vậy thì tốt. Mợ chỉ sợ Tiểu Dã đi lạc đường thôi.”
Anh xưa nay đã chẳng đi đường ngay nẻo chính, chỉ là người lớn trong nhà không biết mà thôi.
Bạch Nguyệt Quý cười thầm trong bụng, nhưng ngoài miệng vẫn an ủi: “Anh ấy nghĩ cho cái nhà này, lo cho cháu với bọn nhỏ, nên sẽ không đi làm mấy chuyện đó đâu.”
Câu nói ấy khiến mợ hoàn toàn yên tâm, cười bảo: “Cũng muộn rồi, mau ngủ đi.”
“Mợ cũng ngủ sớm nhé, mai anh ấy phải về từ bốn năm giờ sáng đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play