Sau đó, thím Trương đến thăm Bạch Nguyệt Quý, tiện thể cũng nhắc đến chuyện nhà Lý Phong Thu vừa mới ầm ĩ.
“Là Phong Thu bưng thịt sang mà, thím đứng ngay cửa tận mắt thấy luôn. Vậy mà họ lại dám mở miệng nói nó bất hiếu, không mang cho bố mẹ miếng thịt nào, còn kéo nhau đến nhà mắng mỏ? Làm sao mà dám làm ra chuyện như vậy được? Đó là con ruột chứ có phải nhặt ngoài đường về đâu!”
Bạch Nguyệt Quý nói: “Nghe chị dâu Lý kể, em chồng chị ấy sắp lấy chồng, mẹ chồng chị lại đòi chị ấy bỏ ra hai mươi đồng làm tiền lót đáy rương với một cái chăn bông tám cân. Chị ấy không chịu. Lần này ầm ĩ vì chuyện thịt cũng có phần vì vụ đồ cưới đó nữa.”
Thím Trương rõ ràng cũng từng nghe chuyện này rồi, bĩu môi khinh bỉ: “Chăn tám cân với hai chục đồng tiền lót rương? Mặt mũi nào mà dám há miệng đòi chứ! Hồi trước khi vợ chồng Phong Thu được chia ra ở riêng, toàn là bên nhà vợ nó giúp đỡ. Bố mẹ thằng Phong Thu đúng là đầu óc lệch lạc quá rồi. Con trai thứ là vàng, còn con trai cả thì là rơm rạ. Rồi sớm muộn gì cũng phải hối hận thôi!”
“Hối hận sao ạ?” Bạch Nguyệt Quý nhất thời chưa hiểu.
“Chứ còn gì nữa!” thím Trương nói “Cặp vợ chồng Phong Mậu như thế, sau này mong cậy nhờ vào chúng nó à? Đợi đến lúc không còn sức mà sống nữa, chẳng phải lại phải dựa vào vợ chồng Phong Thu thôi sao?”
“Chị dâu Lý chắc sẽ không bằng lòng đâu.”
“Không bằng lòng thì sao? Chẳng lẽ thật sự mặc kệ hai ông bà già đó c.h.ế.t đói à? Như thế thì dân làng sẽ nhấn chìm nhà nó trong bể nước bọt mất. Người già dù có tệ thế nào, đến cuối cùng con cái vẫn phải có trách nhiệm nuôi dưỡng.”
Bạch Nguyệt Quý gật đầu, “Thím nói đúng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT