Chính vì xung quanh hoàn toàn không có dấu vết nào của em họ, nên trước khi đến nhà chú hai, Bạch Nguyệt Quý cũng chưa từng nghĩ đến khả năng ấy.
Thế nhưng, chỉ cần một ánh mắt thôi, cô đã khẳng định chắc chắn, em họ cũng đã xuyên vào truyện. Hơn nữa, còn từng ở rất gần cô. Là do cô đã nhìn nhầm, từ đầu đến cuối không phát hiện ra.
Vậy thì, bây giờ phải hỏi cho rõ ràng rồi.
Mặt mày Bạch Phù Dung cứng đờ, giả bộ không hiểu:
“Chị nói gì em nghe không hiểu, em không biết chị đang nói cái gì hết.”
Bạch Nguyệt Quý giọng nhàn nhạt:
“Em có biết không, mỗi lần em nói dối là không dám nhìn thẳng vào mắt người khác. Hồi còn nhỏ ăn vụng bánh ngọt của bà nội rồi đổ oan cho chị, là vậy. Ăn cắp dây buộc tóc của chị, cũng là vậy. Lén dùng bút xóa rồi còn cãi cố, cũng vẫn cái kiểu này. Bây giờ em lại nói không biết, nhưng vẫn không dám nhìn vào mắt chị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play