“Quảng Thu trước giờ đều làm đủ công điểm, không vợ không con, mấy năm nay nhà mình cũng chẳng ít lần hưởng lợi từ nó. Giờ chia nhà, em còn không cho nó chia tiền chia lương thực, em đừng quá đáng quá!”, Cố Quảng Hạ trầm mặt nói.
Vợ anh ta thì chỉ biết khóc, trong lòng cảm thấy uất ức.
Cố Quảng Thu và Trương Xảo Muội tuy không rõ cụ thể chuyện nhà bên này, nhưng cũng đoán được ít nhiều. Nhất là khi vợ của Quảng Hạ tỏ thái độ rõ ràng là không vui.
Số tiền chia được, Cố Quảng Thu giao hết cho Trương Xảo Muội giữ. Còn lương thực thì định sáng mai mang về bên nhà họ Trương.
Trương Xảo Muội hơi do dự nhưng vẫn nhận lấy, khẽ nói: “Em sẽ không tiêu bậy đâu.”
Cố Quảng Thu lắc đầu, ý bảo nên tiêu thì cứ tiêu, không cần quá chắt bóp.
Trương Xảo Muội mỉm cười, mặt hơi đỏ lên liếc nhìn anh. Cố Quảng Thu cũng thấy ngượng, nhưng dù ngại cỡ nào thì giờ hai người cũng đã thành vợ chồng, đêm tân hôn cũng phải nằm chung một giường.
Tuy đêm tân hôn có hơi vụng về, nhưng cuối cùng cũng thuận lợi trôi qua.
Sáng hôm sau, Cố Quảng Thu và Trương Xảo Muội dậy sớm, quỳ lạy kính trà bố mẹ, sau đó mang lễ vật lên xe lừa do Cố Quảng Hạ đánh, trở về nhà họ Trương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT