“Chúng cháu đã đón cậu và mợlên rồi, còn Tiểu Tây, Tiểu Bắc… mấy đứa nhỏ đó trước giờ chưa từng được ông bà nội chăm sóc lấy một ngày.” Bạch Nguyệt Quý nói.
Mợ nghe vậy liền bảo:
“Cháu đừng nghĩ như thế. Mấy đứa kia giờ đâu còn nhỏ nữa? Nếu còn nhỏ thì đã đành, chứ giờ lớn hết rồi, ở quê chưa biết chừng còn phải để tụi nó trông nom lại cậu mợ ấy chứ.”
Còn bên chỗ Cố Quảng Thu, dù Niên Sinh và mấy đứa nhỏ, nhưng thật ra cũng không cần bà lo lắng gì cả, hai vợ chồng lão Trương chăm sóc tụi nhỏ còn kỹ hơn cả bà.
Người thực sự cần bà với ông nhà giúp đỡ bây giờ chính là vợ chồng đứa cháu trai và cháu dâu, đang trong giai đoạn khởi nghiệp gian nan, mà lũ trẻ thì còn quá nhỏ.
Bà định bụng sẽ ở lại giúp hai vợ chồng đứa cháu ổn định cuộc sống, nuôi dạy bọn trẻ đến khi chúng lớn cả rồi, lúc đó mới cùng ông nhà quay về quê.
Dù khi ấy có già yếu không làm gì được nữa, thì nuôi ít gà, trồng chút rau để ăn vẫn không thành vấn đề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT