Vì được Bạch Nguyệt Quý nhắc nhở, Chu Dã cũng để ý nhiều hơn đến Lão Tam, thường cho cậu bé cưỡi cổ chơi để chọc cười.
Chỉ khi cười lên, lão Tam nhà anh mới giống một đứa trẻ thực sự, khiến Chu Dã vừa buồn cười vừa bất lực.
Nhưng tính cách của con người là trời sinh, thật sự không cần người lớn quá lo lắng.
Người lớn chỉ cần sống tốt, làm gương cho con, thêm vào đó là sự hướng dẫn đúng lúc, như vậy là đủ.
Dù sao thì sau này trẻ con cũng có cuộc sống riêng, sẽ gặp những con người và chuyện khác nhau, không thể bắt buộc chúng phải sống theo tiêu chuẩn của mình.
Vào hai ngày thứ Bảy và Chủ nhật, Bạch Nguyệt Quý cho phép mình nghỉ học, không đến trường.
Cô cũng đã thông báo với giáo viên hướng dẫn từ trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT