Bạch Nguyệt Quý bật cười: “Mợ ơi, mấy vị lãnh đạo tỉnh họ về rồi.”
Mợ ngẩn ra mấy giây, rồi sau khi hoàn hồn thì kích động hỏi: “Không phải là mợ nằm mơ à? Là thật sao?!”
“Dĩ nhiên không phải mơ rồi, ai mà mơ được chuyện lớn thế chứ.” Chu Dã từ ngoài bước vào, trên tay còn cầm bát thuốc đen sì sì.
Đây là thuốc an thần mà thầy thuốc ở trạm y tế kê, không có gì nghiêm trọng, chỉ là do quá vui mừng, thêm tuổi tác cao nên mới kích động quá mà ngất. Chỉ cần tẩm bổ nghỉ ngơi vài ngày là ổn.
Mà lúc này gương mặt Chu Dã cũng không giấu nổi nụ cười rạng rỡ, vợ anh chính là thủ khoa khối Xã hội toàn tỉnh! Trong tất cả các thí sinh toàn tỉnh, không ai vượt qua nổi cô ấy. Đúng là nữ trạng nguyên danh xứng với thực!
Ôi mẹ ơi, anh Chu Dã chỉ là một gã thô lỗ quê mùa, rốt cuộc là nhặt được phúc phận cỡ nào chứ trời!
“Thật là hạng nhất à? Thật sự là nữ trạng nguyên hả?” Mợ nắm c.h.ặ.t t.a.y cô cháu dâu hỏi lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT