Cuối cùng vợ của Quảng Hạ trở về nhà họ Cố với một dấu bàn tay đỏ rực trên mặt.
Trong thôn cũng có người nhìn thấy bộ dạng thê thảm ấy của chị ta, mấy người phụ nữ thân thiết liền đến thăm, hỏi xem có chuyện gì xảy ra.
Vợ Quảng Hạ vừa lau nước mắt vừa kể nỗi khổ của mình, cuối cùng mắng chửi:
“Lũ lòng lang dạ sói! Còn dám nói lúc tôi ăn cơm sung sướng thì ở nhà mẹ đẻ, lúc kiếm tiền thì ở nhà chồng! Cái lời nhẫn tâm ấy mà cũng nói ra được sao? Khi tôi còn ở nhà mẹ đẻ, xong việc nhà lại ra ngoài làm thêm, dậy còn sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, làm còn hơn trâu mà ăn chẳng bằng lợn, tôi đã hưởng cái gì ở nhà mẹ đâu? Tôi đóng góp cho nhà mẹ biết bao nhiêu! Cuối cùng khi gả đi còn bị lấy một khoản sính lễ không hề nhỏ từ nhà họ Cố! Giờ thì sao, ngay cả năm mươi đồng tiền riêng của tôi cũng bị nuốt sạch, không trả lại lấy một xu!”
“Năm mươi đồng mà không trả lại một xu nào ư?” Người phụ nữ kia sửng sốt hỏi.
Vợ Quảng Hạ khóc to: “Phải đấy, nói nuôi tôi lớn từng này, không có công lao thì cũng có khổ lao… Trời ơi, sao tôi lại gặp phải cái nhà mẹ đẻ như thế này! Quảng Hạ còn nói nếu tôi không đòi được số tiền đó về thì anh ấy không tin, ai ngờ thật sự bị ăn chặn mất rồi, mà lại chính là mẹ ruột của tôi làm chuyện đó đấy!”
Năm mươi đồng đó là toàn bộ tài sản của chị ta sau khi chia nhà, từng đồng từng xu đều chắt bóp mà có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT