Sau khi rửa sạch rau dại được mang đến, Bạch Nguyệt Quý dùng chúng để làm bánh rau dại cho bữa tối.
“Mẹ ơi, em bé có ăn không ạ?” Đâu Đâu vừa ăn bánh vừa hỏi, thấy ngon nên nghĩ ngay đến em.
Đô Đô cũng nhìn sang bụng mẹ, chợt nhớ ra trong đó có em bé, liền lấy thêm một cái bánh đưa cho mẹ:
“Em thích ăn, mẹ mau ăn đi!”
Một mùa đông trôi qua, hai anh em đã nói năng rõ ràng hơn hẳn năm ngoái, trước chỉ nói được mấy từ đơn lẻ, giờ có thể nói thành câu ngắn mạch lạc.
Hai bé biết trong bụng mẹ có em gái.
Tại sao lại là “em gái” chứ không phải “em trai”? Tất cả là do Chu Dã dạy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT