Sư huynh giật giật khóe miệng, không nhịn được, véo một cái vào chỗ nhiều thịt nhất trên người kia: “Nói bậy bạ nữa là anh đánh em đấy.”
“Á, đừng véo em, em là người bị thương mà!”
…
Thịt của Phong Kỳ Thú quả thực rất ngon, vừa mềm vừa dai, quan trọng nhất là linh khí dồi dào, ăn một miếng lại muốn ăn miếng thứ hai.
Thời Quang ăn ngấu nghiến, ăn rất nhiều, trực tiếp ăn đến mức đột phá.
Lúc đột phá, Thời Quang còn cầm một miếng thịt đùi sau, vẻ mặt choáng váng, tự mình cũng không tin nổi mà nói: “Em cứ ăn mãi lại đột phá rồi?"
Ôi trời ơi, đây là thể chất tu luyện nghịch thiên gì vậy, nói ra chắc người ta ghen tỵ chết mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT