Dừng lại một chút, Thời Quang không chắc chắn hỏi: “Những thứ này có đủ không? Nếu không đủ, tôi có thể thêm vào.”
Lúc này, Tống Thanh Dã đột nhiên hành động, anh lấy ra một khối ngọc giản đã chuẩn bị sẵn, đặt bên cạnh những viên đan dược và bùa chú kia, lạnh nhạt nói: “Đây là một bộ công pháp cấp địa, hẳn là đủ rồi chứ?”
Trong đầu Tống Thanh Dã có hàng ngàn hàng vạn công pháp, còn có cả công pháp cấp thiên tốt hơn nhưng anh thấy không cần thiết, đối phương không xứng đáng.
"Hu hu..." Khi những người còn lại trong nhà họ Tần bày tỏ sự kinh ngạc đối với công pháp cấp địa, Nguyên Nhược Du đã khóc nức nở.
Bà ấy hiểu ý của Thời Quang, Thời Quang muốn cắt đứt sợi dây liên kết cuối cùng này: “Mẹ không cần những thứ này, mẹ không cần gì cả, mẹ chỉ muốn có con!”
Thời Quang sờ lên trái tim mình, không buồn, không đau, không rung động, không bi ai, trái tim cô đập rất đều: “Xin lỗi nhé, hình như chúng ta thực sự không có duyên phận.”
Cô dường như thực sự là một hòn đá, vô tâm vô phế không có nhiều tình cảm, muốn sưởi ấm cô có lẽ cần toàn bộ tâm huyết, chứ không phải từng chút một.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT