Từ giọng điệu không lạnh không nóng của Tống Thanh Dã, Thời Quang đã cảm nhận được điều gì đó, im lặng một lúc, đột nhiên lại cười: “Duyên phận của em với họ hàng luôn rất nhạt, có những thứ định sẵn là không có, cho dù đột nhiên có thì em cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi.”
Tống Thanh Dã thở phào nhẹ nhõm, tuy anh hiểu tính tình của Thời Quang nhưng vẫn lo cô sẽ vì chuyện này mà buồn.
“Ha ha, đừng lo cho em, ngày mai em sẽ đi gặp ông ta.”
Thời Quang nói là đợi đến ngày mai nhưng vợ chồng nhà họ Tần lại không chờ được, trước khi Thời Quang tỉnh lại, Tần phu nhân đã đến, mở đầu liền mắng Tần Viễn Phi một trận tơi bời.
"Tại sao anh không nói với tôi? Đó là con gái tôi, tôi có quyền biết tình hình của con bé, anh tự đến đây là có ý gì?" Đừng thấy Nguyên Nhược Du nói chuyện với ai cũng dịu dàng nhưng khi mắng chồng thì không nể nang chút nào.
“Não anh cấu tạo thế nào mà anh không biết à? Còn dám tự đến đây? Anh muốn chọc tức con gái tô bỏ đi, để tôi cũng tức chết theo đúng không?”
"Nhược Du, anh không có." Tần Viễn Phi giải thích một cách khô khan: “Anh lo cho sức khỏe của em và cô ấy cũng chưa chắc là con gái của chúng ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play