Khương Đản hét thảm một tiếng rồi nằm thoi thóp trên mặt đất, khiến mọi người vô cùng bất ngờ.
"Chuyện gì thế? Mặt nạ hết pin rồi à?" Thời Quang lẩm bẩm: "Không phải là đang lừa đảo chứ?" Nhưng nhìn cũng không giống, dù sao thì người ta cũng sắp chết rồi.
Khương Đản lúc này đang thoi thóp cũng vô cùng tức giận và nghi ngờ, ông ta cố sức nói: “Cậu... sao lại... mất tác dụng... rồi...”
Thời Quang nghiêng tai lắng nghe, đúng vậy, chiếc mặt nạ này hỏng rồi sao? Chỉ có vài tù binh thôi mà, nếu ngay cả thế này mà cũng không chống đỡ nổi thì bảo bối này có vẻ cũng không phải là bảo bối gì cho lắm.
Ngay khi mọi người đều cho rằng câu hỏi này là vô nghĩa thì chiếc mặt nạ lại lên tiếng: “Tôi không phải là đồ ngốc, nhiều đòn tấn công như vậy, tại sao tôi phải chịu thay ông?”
Giọng nói của chiếc mặt nạ không có nhiều cảm xúc, giống như giọng của một người máy.
"Cậu, khụ... khụ... cậu... khụ... khụ... đã... khụ... khụ... nhận tôi... làm chủ rồi, cậu... phải... giúp tôi." Khương Đản không phục, ông ta đã nhỏ nhiều máu như vậy để nhận chủ, tại sao lại không giúp ông ta, chẳng phải đã giúp ông ta rất nhiều lần rồi sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play