Trương đạo tự kỷ, ông ta buồn bã liếc nhìn Diệp Nhất Phàm, quay người ngồi trở lại chỗ của mình.
Là do ông ta không xứng.
[Ha ha ha!]
[Ha ha ha...]
[Ha ha ha... Trương đạo chính là nguồn vui của tôi!]
Khi chương trình ghi hình kết thúc, Thời Quang lảo đảo đi ra ngoài, trông giống như một chú chim cánh cụt nhỏ.
Diệp Nhất Phàm đi bên cạnh cô, muốn đỡ cô nhưng cô lại đẩy anh ta ra: “Anh làm gì vậy? Tôi không say, người say mới cần người đỡ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT