"Phụt!" Tốt lắm, lại có một thanh niên cười ra tiếng.
"Cô hỗn láo!" Nghiêm Súc Ngự nói rất to, dọa không ít trẻ con nhưng đối với Thời Quang mà nói thì chẳng có sức răn đe gì cả.
"Đừng có nói to như vậy, nơi công cộng, ông có chút đạo đức công cộng được không?" Phiền quá, cô không quen ông già này, cứ ở trước mặt cô lải nhải: “Ông là ông nội hay là cha của đạo cô này? Cũng không thể là bạn trai được chứ?”
Thời Quang đột nhiên nghĩ đến một điều, có lẽ người này không phải thích xen vào chuyện người khác, mà là ra mặt thay cho con cháu trong nhà!
Tất nhiên, cũng có khả năng không phải con cháu, thời buổi này, nam thanh nữ tú ra ngoài, không thể tính quan hệ theo tuổi tác, dễ tính nhầm lắm.
"Cô, cô nói bậy, dám vu khống tôi, cô, cô không có gia giáo!" Tuy người già thích nói đạo lý nhưng hệ thống ngôn ngữ lại nghèo nàn, nói mãi mà chẳng có chút sức sát thương nào.
Thời Quang không muốn chấp nhặt với người già, lỡ đâu tức giận mà xảy ra chuyện gì thì cô còn phải đền tiền, lỗ quá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play