Bà ta lặng lẽ gỡ tay Tống Trừng Vận ra, hơi nhíu mày tỏ ý nghi ngờ.
Tống Trừng Vận cứng đờ, không thể tin được hỏi: “Mẹ, mẹ cũng không tin con sao? Con không làm gì cả!”
Thật quá vô lý, thật sự quá vô lý, Thời Quang này cuối cùng là người thế nào, sao có thể chỉ bằng một câu nói mà khiến cả nhà họ chia rẽ, điều này thật quá vô lý!
Sau khi Tống Trừng Vận biết tình hình trong nhà, đã tự vạch ra cho mình rất nhiều con đường, chọn cha hay chọn mẹ, hoặc là bề ngoài chọn cha nhưng vẫn ngầm thân thiết với mẹ, còn hai người anh không phải ruột thịt, cô ta cũng không muốn bỏ qua một ai.
Nhìn từ một góc độ nào đó, Tống Trừng Vận có lẽ mới là người tham lam nhất nhà họ Tống, còn tham lam hơn cả Tống Thành Đạc.
Thời Quang không nhịn được, cười khúc khích, cô cũng thấy cảnh này rất thú vị nhưng cô cũng không quá bất ngờ, ai bảo cô dựa vào thực lực để nói chuyện chứ.
"Tôi rất tò mò cô giấu thứ tốt gì, lấy ra cho mọi người xem đi, mọi người cũng rất tò mò đấy." Ánh mắt Thời Quang đảo quanh người Tống Trừng Vận, như muốn nhìn thấu cô ta vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play