Một người đàn ông ngay cả con trai mình cũng không bảo vệ được thì có tư cách gì ở đây tự cho là đúng mà nói vì tốt cho anh!
Huống hồ, anh căn bản không tin những lời ma quỷ như vậy, nếu ông ta thực sự vì tốt cho anh thì sẽ không bỏ qua mong muốn của anh, rồi hạ thấp người anh thích.
"Con không phải do ta đổi đi, là mẹ con đã giấu ta!" Tống Trác còn thấy ấm ức, tuy ông ta có chút áy náy với Tống Thanh Dã nhưng ông ta vẫn luôn cho rằng mình và nhà họ Tống đều là nạn nhân!
"Đó cũng là do năng lực của ông không đủ." Tống Thanh Dã lạnh lùng, lời nói ngày càng sắc bén: “Thời Quang là ân nhân của tôi, ông nói một chữ không tốt về cô ấy, cũng giống như nói một trăm chữ tôi không tốt.”
"Nếu ông không thích Thời Quang như vậy, chúng tôi cũng xin phép rời đi." Tống Thanh Dã cảm thấy hôm nay mình đã nói đủ nhiều, không muốn nói thêm một câu vô ích nào, quay người định đi tìm Thời Quang.
Nhưng khi quay đầu lại, anh đột nhiên nhìn thấy bóng dáng của Thời Quang. Cô đã đứng ở trong góc nhỏ gần đó, không biết đã đứng từ khi nào và nghe thấy bao nhiêu.
Thời Quang thấy mình bị phát hiện, vẫy tay với Tống Thanh Dã, cười nói: “Đi thôi, em còn đang đói, chúng ta đi ăn đồ nướng nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play