Nhà họ Tống đối với Khương Tuyết và Tống Thành Đạc, thậm chí là cả Tống Thanh Dã, tình cảm của họ không hoàn toàn đồng nhất. Nhưng họ có một sự đồng thuận chung, đó là Tống Thanh Dã chắc chắn phải trở về nhà họ Tống và kế thừa gia nghiệp của họ Tống. Dù họ có yêu thương Tống Thành Đạc hay không thì cổ phần cũng không thể trao cho hắn được.
Ánh mắt Tống Thành Đạc lóe lên, giọng nói nhẹ nhàng hơn, mang theo một chút uất ức gọi: “Bà ơi, cháu không đói, cháu đã ăn rồi. Bà đã ăn no chưa, có muốn ăn thêm chút nữa không?”
Bà nội Tống nghe tiếng gọi "Bà" đó, mắt đỏ hoe ngay lập tức: “Cháu trai của bà...”
Bà cụ chưa kịp nói hết câu, đã bị tiếng ho nhẹ của ông nội Tống ngắt lời: “Khương Tuyết, các người về đây để làm gì?”
Khương Tuyết không thể mở miệng, bà ta lấy điện thoại ra, để điện thoại thay mình phát ra tiếng nói: “Tống Thanh Dã, cậu hại mẹ ruột của mình đến mức này, lẽ nào cậu không có chút lương tâm nào sao?”
Giọng nói máy móc đều đều, không thể hiện được chút cảm xúc tức giận nào, điều này khiến Khương Tuyết vô cùng bực bội.
Tống Thanh Dã vẫn đang ăn cơm, nghe thấy câu chất vấn như vậy, rút ra một tờ khăn giấy lau miệng, sau một loạt động tác chậm rãi, mới lạnh lùng nhìn về phía Khương Tuyết. Lúc này, Khương Tuyết đã nóng nảy muốn xông đến đánh người rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play