“Không sao cả,” Tiểu Thước dừng một chút rồi đáp, “Chị cũng không để tâm.”
Cách nói chuyện thẳng thắn như vậy hẳn là do tính cách của cậu ta. Dù vậy, Tiểu Thước thật không nghĩ thiếu niên trước mặt lại là kiểu người sẽ vì một câu vô ý lỡ lời trước mặt bạn bè hay người lớn mà quay lại xin lỗi. Cô hơi nghiêng đầu liếc nhìn Ayer, rồi nói tiếp:
“Là chị không báo trước, làm phiền mấy đứa đang chơi game rồi.”
Lông mày Isaac hơi giãn ra, giống như một con thú nhỏ đang bực bội đột nhiên được vuốt đúng chiều, gãi gãi đầu, vừa định nói:
“Cũng đúng, em…”
Vừa nói được nửa câu thì bị Lijia dùng khuỷu tay nhẹ nhàng huých một cái, Isaac lập tức khựng lại, rồi giống như chợt nhớ ra điều gì, miễn cưỡng nuốt nốt phần còn lại vào bụng.
Tiểu Thước nhìn cảnh ấy, bất giác cảm thấy cậu ta có chút đáng thương.
“Không sao không sao, đều là lỗi của Isaac.”
Lijia vòng tay lên cổ Isaac một cách hết sức tự nhiên, cười cười nói, “Từ nhỏ nó đã như vậy rồi, chị đừng chấp với nó làm gì. Nói nặng quá là sẽ có người xử nó ngay.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play