Thư Nghiên lại không nói được nữa, thấy nàng lại muốn khóc, Bùi Vân giơ tay sờ đầu nàng, "Mấy ngày nay vất vả cho ngươi rồi."
Vị đại phu ở Việt Châu...
Đại khái là Chu đại phu, Chu đại phu kia đã lâu không có động tĩnh, Bùi Vân vốn tưởng rằng nàng sẽ trải qua chuyện giống như Kham Nhi, không ngờ lần này phương thuốc đến kinh thành nhanh hơn một bước.
Nàng tiếp xúc với Chu đại phu vốn là muốn cứu Kham Nhi, không ngờ trời xui đất khiến, cuối cùng lại tự cứu mình.
Thấy Bùi Vân đã khôi phục tinh thần, Thư Nghiên như có điều muốn nói, "Nghe Thư Mặc nói, biết được nương nương bị bệnh nặng, trong cung không ít nương nương đều sai người đến hỏi thăm, Nhị công chúa điện hạ tự mình đến, vì không vào được, liền ở ngoài cửa khóc, không chịu đi..."
Rõ ràng thuốc đắng đến khó uống, nhưng trong lòng Bùi Vân lại dâng lên một niềm vui nhẹ nhàng, nàng biết, đó là cảm giác được người khác quan tâm.
Để thông gió, giường đối diện khung cửa sổ hơi mở, gió xuân mang theo mùi hoa bay vào, thấm vào lòng người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT