Nàng cầm lấy chén thuốc, cắn môi quyết tâm, ngửa đầu uống cạn, uống xong mùi vị xộc lên, ghê tởm mà Bùi Vân muốn nôn, lại cố nhịn xuống.
Nàng nghiêng mắt nhìn về phía Thái tử, vẫn nói: "Điện hạ trở về đi, thần thiếp không có việc gì, dưỡng mấy ngày là khỏi, việc này nếu để Hoàng tổ mẫu biết, sợ là muốn trách thần thiếp."
"Hoàng tổ mẫu sẽ không trách ngươi, ngươi nếu xảy ra chuyện gì, Hoàng tổ mẫu sợ là lo lắng hơn ai hết." Lý Trường Diệp dùng khăn lụa lau vết thuốc còn vương trên môi Bùi Vân, không đợi nàng suy nghĩ câu nói kỳ quái này, hắn lại nói, "Nhưng Ta ở lại, quả thật còn có tính toán, cho nên ngươi đừng đuổi Ta nữa."
Bùi Vân mếu máo, nàng biết, người xưa nay bận rộn, sao có thể an tĩnh mà ở đây lãng phí thời gian.
Thấy nàng nghe vậy sắc mặt hơi trầm xuống, Lý Trường Diệp trong lòng thở dài, may mà hắn đã nói trước, nếu hiện giờ không nói rõ, xong việc sợ là nàng hiểu lầm, cho rằng hắn không thật lòng muốn ở lại chăm sóc nàng.
Hắn đặt chén thuốc xuống, để Bùi Vân tựa vào lòng mình, "Còn nhớ tên đầu sỏ Việt Châu án không?"
Bùi Vân gật đầu, vì gương mặt đó, nàng sẽ không quên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play