Bùi Vân nghe vậy khẽ sửng sốt, chuyện này giống kiếp trước không khác biệt lắm, nàng nhớ rõ, kiếp trước Thư Nghiên đã trầm mặc một hồi lâu, rồi mới gật đầu.
Cũng đúng, khi đó nàng sinh Kham Nhi, luôn buồn bực không vui, tính tình cũng rất tệ, bực bội trong lòng, có khi còn nổi giận với cung nhân trong điện, thậm chí Thư Nghiên và Thư Mặc cũng không ngoại lệ, nghĩ đến Thư Nghiên sợ hãi, mới chọn rời xa nàng.
Nhưng đời này lại khác, Thư Nghiên quỳ gối trước mặt nàng, khóc đến nước mắt nước mũi giàn giụa, “Nương nương, nô tỳ không đi, nương nương đối với ta tốt như vậy, nô tỳ muốn cả đời hầu hạ nương nương.”
Dáng vẻ này của nàng ta như thể Bùi Vân muốn vứt bỏ nàng, khiến Bùi Vân có chút dở khóc dở cười.
Nàng một tay kéo Thư Nghiên đến, lấy khăn lau nước mắt cho nàng, “Là gả chồng, chứ đâu phải đuổi các ngươi ra khỏi cung, sao lại khóc thành ra như vậy.”
Nàng bất đắc dĩ nhìn về phía Thư Mặc, hỏi ý tứ của nàng, Thư Mặc cũng lắc đầu, “Nô tỳ cũng muốn đi theo nương nương, gả cho người khác chẳng phải là muốn hầu hạ nam nhân cả đời sao, vận khí không tốt, chăm sóc không chỉ một người nam nhân, còn có cả gia đình già trẻ của hắn, không bằng ở bên cạnh nương nương tự tại.”
Kiếp trước Thư Mặc chưa từng nói với nàng những lời này, mà nay nghe được, Bùi Vân không khỏi cảm thán, nha đầu này nghĩ thông suốt thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT