Thường Lộc đầy mặt u sầu, còn Thư Nghiên thì đang xoa vai cho Bùi Vân trong bồn tắm, lại không nhịn được cười.
Có lẽ cười hơi quá, khiến Thư Mặc bên cạnh không khỏi ghét bỏ nói: "Bớt cười đi, nhìn ngươi kìa, cẩn thận cười rách miệng."
"Nhưng ta thích, tốt nhất ngày nào cũng được hả giận như vậy." Thư Nghiên nghĩ đến dáng vẻ Lý Xu Nhụy bị trách phạt ban ngày, suýt nữa bật cười, "Đại công chúa kia tính tình kiêu ngạo ương ngạnh, thiếu người thu thập, trước kia luôn bắt nạt nương nương, giờ thì coi như được dạy dỗ. Thái tử điện hạ lần này làm như thật sự nổi giận, vốn chuẩn bị cho Đại công chúa gấm vóc cũng không đưa đi, đều đưa đến Lâm Lang Điện, nhiều nguyên liệu như vậy, nương nương định làm xiêm y gì?"
Thư Nghiên còn chưa nói xong, không đợi Bùi Vân trả lời, lại nói: "Bỏ qua đi, còn cái thất xanh thẫm kia, phải làm áo ngoài, tốt nhất để Đại công chúa nhìn thấy, tức chết nàng..."
Bùi Vân nhắm mắt, lười biếng dựa vào thành thùng, mái tóc đen nhánh rũ xuống, nửa che khuất thân hình đẫy đà ẩn hiện dưới nước, nàng khẽ nhếch môi không lên tiếng.
Thư Nghiên làm vậy tuy hả giận, nhưng thật sự còn non nớt, nàng đã qua cái tuổi đó từ lâu, huống chi nàng thừa nhận nguyên liệu kia đẹp, nhưng lại không thích màu sắc đó.
"Ta nhớ rõ Đại công chúa lúc đầu chọn gấm, có một màu yên hồng..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play