Quả nhiên, ngay sau đó, liền thấy một thân ảnh nhẹ nhàng như con bướm bay vào, phía sau là một thiếu nữ duyên dáng yêu kiều, khoảng mười hai, mười ba tuổi, ôm một chiếc hộp dài, cử chỉ đoan trang hào phóng.
Hạo Nguyệt công chúa mặc áo bông màu phấn, nghịch ngợm chào mọi người, rồi hướng về phía Bùi Vân, nàng đã sớm nhìn thấy vật trong tay nàng, lại là muội muội ít nói, không thú vị của nàng tặng, không khỏi tò mò vô cùng.
"Đây là ngươi đưa? Hiếm khi ngươi tặng quà, đây là tặng gì?" Nàng không để ý, đưa tay mở nắp hộp, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, lại nhăn mày, liếc nhìn Lý Xu Đường, "Ngươi keo kiệt thế, tặng mấy thứ vải rách này, cũng mệt ngươi không biết xấu hổ mà mang ra."
Lý Xu Đường vốn đã nội liễm, lại không giỏi ăn nói, nghe vậy hai má đỏ bừng, nàng bối rối nắm chặt góc áo, cắn chặt môi cúi đầu không biết làm sao.
Khoảnh khắc đó, Bùi Vân cảm thấy căng thẳng, dường như nhìn thấy chính mình trong Tĩnh Hòa công chúa không được chú ý này.
Bị người làm mất mặt trước mặt, buồn bực xấu hổ lại không dám tức giận.
Nàng nắm chặt lòng bàn tay, sau đó, từ hộp gấm lấy ra chiếc bách gia y, cười nói: "Sao lại không dùng được, ta lại muốn đa tạ nhị hoàng muội, nghe nói hài tử mặc bách gia y có thể nhận được phúc của trăm nhà, đuổi bệnh tiêu tai, trường thọ an khang. Hơn nữa, xem bộ y phục này, cần rất nhiều loại vải vụn, chắc nhị hoàng muội đã tốn không ít công sức, vất vả nhị hoàng muội."
Nghe vậy, Lý Xu Đường ngạc nhiên ngẩng đầu, đôi mắt trong veo chớp chớp, dường như không ngờ Bùi Vân sẽ thay nàng nói.
Thục phi liếc mắt nhìn, cũng nói: “Lúc đầu ta còn nghi hoặc, Đường Nhi nha đầu này đến chỗ ta xin quần áo của Ngũ ca khi còn bé là làm gì, hóa ra là để may xiêm y này a……”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play