Trước kia, Bùi Vân rất chán ghét thân phận Thái tử phi của mình, mà nay dường như nàng đột nhiên cảm nhận được trách nhiệm của Thái tử phi.
Đã muốn trở thành tấm gương tốt cho nữ tử thiên hạ, nàng có thể làm gì cho họ?
Nàng cứu không được Triệu thị trên đời này, nhưng có lẽ có thể khiến các nàng biết, nữ tử chịu khi dễ, đều không phải chỉ có thể cùng đường, mà còn có thể phấn khởi phản kháng.
Nàng nhìn về phía nữ tử đang ngồi phía dưới với vẻ mặt u ám, gằn từng chữ: “Triệu thị, nếu ngươi nguyện ý, ta sẽ thử giúp ngươi lấy lại công đạo.”
Không đợi Triệu thị trả lời, Bùi Vân lại nhắc nhở: “Nhưng theo ta được biết, luật pháp triều đình đối với nữ tử vô cùng bất công, vợ tố cáo chồng, bất luận nguyên do, đều cần ngồi tù hai năm, nếu vì vu khống, sẽ bị xử phạt treo cổ, huống hồ ngươi hạ độc chưa thành, chứng cứ lại vô cùng xác thực, cho dù có thể xử trí Liễu Hề, ngươi ở tù e rằng cũng không dưới hai năm, như vậy, ngươi…… Còn muốn tố cáo?”
Nàng có thể giúp Triệu thị, nhưng luật pháp ở trước mặt, có một số việc nàng không nhất định thay đổi được, nếu không tố cáo, chỉ vì hạ độc chưa thành, Triệu thị chỉ cần ở trong lao vượt qua mấy năm, nhưng nếu tố cáo lại không thành, nàng sẽ mất đi tánh mạng.
Triệu thị chần chờ một lát, chợt ngước mắt nhìn về phía Bùi Vân, thần sắc kiên định: “Tố cáo! Thần phụ không chỉ muốn làm thế nhân thấy rõ bộ mặt thật của Liễu Hề, đồng thời không hy vọng sau khi Trần thị và thần phụ, còn có những nữ tử vô tội khác rơi vào ma trảo của Liễu Hề. Thần phụ một cái tiện mệnh chết không đáng tiếc, nhưng nếu có thể chết có ý nghĩa, dù xuống suối vàng cũng nhắm mắt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT