Hắn chẳng lẽ đang lừa nàng, rốt cuộc chân cẳng hắn không tiện, tuy rằng đã tốt hơn rất nhiều, nhưng lại thích gồng mình. Nguyện vọng lớn nhất của hắn là ra chiến trường, hoặc là xông lên chiến trường giết địch, dạy người bị thương.
Ô Lan càng nghĩ càng sợ, một tiểu tốt gõ cửa nhã gian.
"Ung Vương phi, Trấn Quốc công sai tiểu nhân đến bẩm, Ung Vương sáng nay đã vào thành trước một bước, nói là muốn đến vương phủ gặp ngài."
Nghe được lời này, nỗi sợ trong lòng Ô Lan lúc này mới tan đi một chút, nàng vội vã đi gặp hắn, gần như là sáng sớm đã chạy đến nơi này, nào ngờ lại bỏ lỡ hắn.
"Ta đi trước." Nàng vội vàng nói với Bùi Vi một tiếng, liền đẩy cửa nhã gian, vén váy bước nhanh xuống lầu, lên xe ngựa trở về Ung Vương phủ.
Đến cửa Ung Vương phủ, vừa xuống xe đã thấy người gác cổng ngơ ngẩn nói: "Vương phi, Vương gia vừa mới trở lại, nghe nói Vương phi đến Đức Thắng Môn nghênh đón, lại vòng về, lúc này mới đi đâu."
Này...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play