Phong cảnh ruộng đồng mùa thu thật đẹp. Còn hơn nửa tháng nữa là lúa chín. Sau khi bón phân, người trong thôn không có việc gì làm thì lại ra ruộng ngó nghiêng. Thấy lúa đang làm đòng, kết hạt khá đều, không kém hơn mấy năm trước là bao, trong lòng cũng nhẹ nhõm.
Khi bón phân thì ai nấy đều náo nhiệt, hăng hái. Nhưng xong rồi thì nơm nớp lo âu, sợ làm sai, sợ cháy lúa, sợ thất bại. Dẫu sao thì, chỉ cần có lúa để gặt là được — đó là suy nghĩ của nhiều người.
Lê Chu Chu cùng tướng công xách rổ ra khỏi thôn. Trên đường, gặp vài người trong thôn đang dòm đồng ruộng: “Cố thư lang, Chu Chu đi đâu đó?”
Lê Chu Chu giờ đáp rất tự nhiên, có phần tự tin: “Về nhà nhạc phụ một chuyến.”
Cậu nghe lời tướng công. Tướng công nói: “Về Cố gia thì phải có khí thế. Nếu không, cả em lẫn ta đều sẽ bị ức hiếp.” Chu Chu nghĩ, cậu không sợ cực khổ, chỉ sợ tướng công bị thiệt thòi. Nếu về sau Cố Triệu đỗ đạt, ắt sẽ có người vin vào quan hệ để sinh sự, Chu Chu phải đứng lên cùng chống lại.
Người trong thôn lúc đầu nghe thì còn lạ tai, nhưng giờ đã quen việc Chu Chu gọi Cố gia là ‘nhạc gia’. Mà Cố thư lang cũng không nổi giận, ngược lại còn nắm tay Chu Chu, vẻ mặt dịu dàng.
Có người gọi lại: “Cố thư lang, giúp ta xem thử ruộng nhà ta hạt thế nào? Ruộng này có bón phân, mà ta nhìn vẫn không rõ lắm hiệu quả ra sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT