“Gì cơ? Lê Đại gia chỉ chín mẫu ruộng mà thu được ba mươi sáu thạch à?”
“Lê Đại gia chín mẫu ruộng thu ba mươi sáu thạch đó!!!”
Thôn trưởng cùng vài người vừa bước chân ra khỏi cổng viện nhà Lê Đại, còn chưa ai kịp về tới nhà, tin tức “Lê gia chín mẫu ruộng thu được ba mươi sáu thạch” đã nhanh chóng lan khắp cả thôn. Lúc này trời cũng đã sẩm tối, đợt thu hoạch vội vã trước đó khiến ai nấy đều mệt nhoài, trong thôn, nhà nào nhà nấy đều đang lo chuẩn bị bữa cơm chiều.
Đang nhóm lửa, đang nấu cơm, dẫu là đang mắng con cũng chẳng còn tâm trí đâu mà để ý. Câu chuyện kia cứ thế vang lên hết nhà này đến nhà khác, hết thảy đều ngạc nhiên đến mức phải buông tay dừng việc.
“Cứ tưởng ông ấy không có khả năng gì. Mảnh ruộng khô cạnh nhà, trước kia là đất chẳng ai trong thôn thèm ngó tới, cuối cùng mới phân cho Lê Đại. Đất khô hạn, lúc trẻ ông ấy làm cũng chẳng có bao nhiêu thu hoạch.” Vương thẩm không tin nổi.
Lê Đại mà có thể thế sao? Vì vậy bà cũng chẳng nghĩ gì nhiều, chỉ lo nấu cơm cho xong. Nhưng đợi cơm nấu chín rồi mà chồng với con trai lớn vẫn chưa về, Vương thẩm đè nén cơn bực, quay sang nói với con dâu cả: “Ngươi ra ngoài nhìn thử xem, giờ ăn rồi mà còn chưa thấy về, không biết lại đi lông bông ở đâu!”
Con dâu cả lau tay rồi bước ra ngoài. Vừa rời khỏi nhà bếp, nàng đã thấy cha chồng và chồng mình quay về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT