“Chuyện này không thể nói trước với nương, cứ mua về rồi hẵng tính.” Vương Thạch Đầu khẽ dặn Hạnh Ca Nhi.
Chuyện kiểu "tiền trảm hậu tấu" này, chỉ có con trai mới dám làm. Nếu Hạnh Ca Nhi mà dám làm vậy, thì đừng mong yên ổn sống trong nhà. Những lời bà mẫu mắng, hắn đều quá rõ ràng.
Thật ra, dù sau đó được dỗ dành qua đi, nhưng đến đêm nằm trên giường đất, Hạnh Ca Nhi vẫn thấy ấm ức trong lòng. Cậu nghĩ mãi: cái bếp lò có phải chuyện gì lớn đâu? Rõ ràng chẳng tốn bao nhiêu tiền, lại còn tiện lợi. Vậy mà chỉ vì thế mà bị bà mẫu mắng xối xả.
Không chỉ mắng, mà còn gán cho cái tội không thương con, lời trong lời ngoài như thể cậu không xót Nguyên Nguyên vậy. Hạnh Ca Nhi tức tối xoay người, bị Vương Thạch Đầu kéo lại ôm vào lòng. “Sao thế? Không phải đã nói mua bếp lò rồi sao? Mai ta lên tìm đại bá là được.”
“Giận thì giận vậy thôi…” Hạnh Ca Nhi hậm hực, nhỏ giọng nói tiếp: “Nhưng ta cứ nghĩ mãi… Ngươi nói cái bếp đó có thực sự ổn không? Nhỡ đâu…”
Vương Thạch Đầu là người thô tính, nghe mấy lời mơ hồ kia thì chẳng hiểu đầu đuôi, liền ngắt lời hỏi luôn: “Vậy rốt cuộc có mua hay không?”
“Muốn!” Hạnh Ca Nhi đáp ngay, giọng còn mang theo chút dỗi dằn với bà mẫu và đại tẩu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT