Liên tiếp mười mấy ngày, chuyện trong viện nhà Trương gia trở thành đề tài tụ tập mỗi sáng của cả thôn. Điền thị buổi sáng gào mắng, giữa trưa lại kêu khóc om sòm.
Có phải Đại Ngưu lại giết gà không? Không phải. Nhưng Đại Ngưu nấu cơm, mùi thơm bay khắp làng!
Mấy hôm sau, lại thấy Điền thị vác tay nải đi về nhà mẹ đẻ, Trương Trụ Tử theo sau, đây là lần thứ ba rồi. Mọi người trong thôn đã quen, nhưng mỗi lần nhắc lại vẫn cười tươi rói. Bình thường toàn là Điền thị chê cười thiên hạ, nay tới phiên bà ta bị người ta bàn tán.
Chê cười rồi, cũng có người nói bà ta đáng đời, cũng có người thấy thương hại: “Dù gì cũng là mẹ con, Đại Ngưu không nên cứng đầu như thế. Cũng chỉ là miếng thịt miếng cơm, nhà nào mà chẳng có lúc khó khăn.”
Hạnh ca nhi hừ lạnh: “Điền thị có gì đáng thương? Đáng đời vì sinh ra một đứa con như vậy. Còn nhớ hồi ta chưa xuất giá, bà ta đã từng nói mông ta nhỏ, không sinh được con.”
Lúc Hạnh ca nhi khóc vì bị trách mắng, hắn còn chưa lấy chồng. Trong hoàn cảnh ấy mà lại xen vào chuyện con cái của người ta thì chỉ khiến người khác dị nghị, danh tiếng cũng chẳng còn gì tốt đẹp.
Giờ đây, khi Điền thị bị con trai chèn ép, Hạnh ca nhi lại vui vẻ. Ngày nào nghe được chuyện gì mới, việc đầu tiên hắn làm là kể cho Lê Chu Chu nghe. Hai người họ đều từng bị bắt nạt quá nhiều, nên có chút hả hê cũng là điều dễ hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play