Lúc nhà họ Trương đang mắng chửi sau bức tường, trong bếp Lê gia, nồi gà hầm cũng gần chín. Cố Triệu đang đọc sách buổi sáng, ngửi thấy mùi thơm từ bếp bay ra, bụng cũng đói theo. Hắn duỗi người một cái, đặt sách xuống rồi đi vào bếp. Vừa bước ra khỏi gian nhà chính thì đã nghe tiếng chửi mắng vọng từ bức tường thấp bên cạnh.
“Tướng công, sắp xong rồi.” – Lê Chu Chu vừa dùng muỗng khuấy nhẹ trong nồi gà hầm, vừa vén nắp nồi cơm phía sau bếp. Một làn hơi thơm nức của gạo trắng và ngũ cốc lập tức lan tỏa.
Hôm nay ăn gà hầm, nên Chu Chu nấu cơm trắng pha thêm ngũ cốc, lại còn cho nhiều nước hơn bình thường, mềm dẻo, thơm lừng.
“Thơm quá.” – Cố Triệu nói nhỏ, biết Chu Chu hay thẹn nên không đụng tay, chỉ rì rầm làm nũng: “Đi theo Chu Chu, ta nguyện ý cả đời ăn cơm mềm, cơm mềm mềm ha ha, còn muốn ăn nữa kìa.”
Lê Chu Chu bật cười trước dáng vẻ làm nũng của tiểu tướng công – xinh xắn, dịu dàng lại ngoan ngoãn, liền cười nói: “Tướng công thích ăn cơm mềm hả? Vậy lần sau ta cho thêm nước, nấu mềm hơn một chút.”
“... Ý ta không phải cơm này mềm.” – Cố Triệu ấp úng, khó giải thích. Trong bếp chỉ có hai người, hắn khẽ nắm tay phu lang cười ngây ngô: “Ý ta là muốn ăn... đậu hũ của phu lang.” Cũng gần như vậy.
Lê Chu Chu liếc nhìn ra cửa bếp một cái, xác nhận cha chưa đến, bèn nén ngại ngùng, cũng đưa tay chạm nhẹ vào tay tướng công. Tay trượng phu vừa mềm vừa trắng, đúng là “cơm mềm” thật sự. Tướng công còn nhỏ tuổi hơn mình nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play