Chốn cửa thành khi ấy hỗn loạn vô cùng, Dư Liễu phải dốc hết sức lực mới chen lách được ra ngoài. Đưa mắt trông về phía trước, chỉ thấy dân chạy nạn kéo đến như nước lũ, quây kín quanh phủ Thành chủ. Ai nấy áo quần tả tơi, sắc mặt vàng vọt tiều tụy, trong mắt chất chứa đói khát và tuyệt vọng, ngó trừng trừng về phía phủ Thành chủ, hòng mong tìm được chút lương thực cứu mạng. 
Dư Liễu đành phải cải trang, bôi đất tro lên mặt, lại cố ý làm tóc tai rối bời. Chỉ khổ nỗi, con tuấn mã dưới thân chẳng thể nào ngụy trang được. 
Vừa ra khỏi thành đã bị kẻ gian dòm ngó. Dư Liễu vốn là văn nhân, thân chẳng có chút võ nghệ nào, cũng may Đỗ Thanh đã sớm lo liệu thỏa đáng, cho mấy người thân thủ nhanh nhẹn ngầm bảo vệ bên người. 
Mỗi khi có kẻ khả nghi rình mò tiến lại gần, bọn họ liền âm thầm lặng lẽ dẫn dụ người ấy đi chỗ khác, mở đường cho Dư Liễu. 
Dư Liễu ghì chặt cương ngựa, thúc ngựa phi nhanh như bay, trong lòng chỉ mong sớm tới được đất Thục, đem thư hàng của Đỗ Thanh dâng lên cho Thục Vương, cầu xin viện binh. 
Đang trên đường vượt qua một cánh rừng, bỗng dưng từ hai bên rừng cây xông ra một đám sơn tặc, chặn ngang lối đi. 
Đám thổ phỉ ấy ai nấy đều cầm đao sắc bén, mặt mũi dữ tợn, miệng hô hét đòi Dư Liễu phải giao tiền bạc và ngựa ra. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play