Lục Châu lặng lẽ bước đến trước mặt Hà Cẩm Thư. Trước đó, nàng quả thực từng oán trách chủ tử, cho rằng chính nàng đã liên lụy khiến bản thân cũng rơi vào kết cục thê thảm như ngày nay. 
Thế nhưng giây phút này, tận mắt thấy Hà Cẩm Thư vì cứu mình mà chẳng tiếc dập đầu cầu khẩn, ngay cả tôn nghiêm cũng có thể vứt bỏ, nàng mới chợt hiểu ra: từ trước đến nay, tiểu thư đối với mình chưa từng bạc bẽo, luôn một lòng một dạ mà đối đãi. 
Khoé mắt Lục Châu đã ươn ướt, nàng nhào vào lòng Hà Cẩm Thư, ôm chặt lấy nhau mà khóc òa lên, nức nở như đứa trẻ thất lạc đường về. 
Canh khuya tĩnh lặng, vạn vật đều chìm vào giấc ngủ, cả thế gian dường như lặng thinh không tiếng động. 
Chỉ có nơi ngục tối âm u, hơi thở tuyệt vọng vẫn lặng lẽ lan tràn. 
Hà Cẩm Thư run rẩy vươn tay, từ trong tay áo lôi ra một gói thuốc nhỏ đã chuẩn bị từ sớm đó là thứ mà Hồng Mai đã lén để lại cho nàng từ mấy hôm trước. 
Nàng khẽ ngoái đầu nhìn Lục Châu đang ngồi bên, ánh mắt ngập ngừng rồi dứt khoát, cắn răng nuốt trọn viên thuốc độc vào bụng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play