Người giảo nghiệm chẳng bao lâu liền phát hiện, nơi cổ tay đám người kia đều xăm một đóa hoa đỏ tươi, tựa như dấu hiệu của một tổ chức bí ẩn nào đó.
Sắc mặt Tống Kính càng thêm khó coi, trong lòng dậy sóng ngút trời. Hắn từng có lần vô tình bắt gặp người của Hà Cẩm Thư, ấn tượng về dấu vết ấy vẫn còn in hằn trong tâm trí.
Diệp Khinh Thư lúc này thần sắc cũng trở nên nghiêm trọng, trầm giọng phân phó:
“Đi tra cho bản quan! Dấu vết rõ ràng đến vậy, há lại không có ai hay biết.”
Vân Chiêu Nguyệt nghiêng đầu nhìn sang Tống Kính, trong lòng khẽ động hình như hắn có điều khác thường, chẳng lẽ là vì chuyện này?
Cô cảm giác vết thương nơi lưng lại rịn ra máu, thấm ướt áo xiêm. Cố nén cơn đau, cô ghé sát thì thầm với Tiêu Mạn Mạn:
“Ta phải trở về trước một chuyến, muội nhất định đừng rời khỏi Diệp công tử, phải hết sức cẩn trọng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT