Hôm ấy, nơi triều chính, Tiêu Cửu Diệu bận rộn suốt một ngày, xử lý đủ mọi tấu chương, chính vụ chất cao như núi, thân thể mỏi mệt chẳng thôi. 
Vừa trở về tẩm điện, hắn liền phất tay áo, ý bảo đám cung nhân lui xuống. Tiêu Cửu Diệu vốn tính ưa thanh tĩnh, từ trước tới nay hễ hắn đặt chân vào tẩm điện, bọn cung nhân đều thức thời lui ra ngoài, không dám quấy nhiễu nửa phần, để lại cả điện vắng lặng như tờ. 
Tiêu Cửu Diệu mang theo thân thể mệt nhoài, chậm rãi ngả mình lên giường. Nào ngờ, vừa đặt lưng xuống, hắn bỗng nghe thấy trong phòng có một tiếng hô hấp khẽ khàng, mà ban nãy bản thân lại hoàn toàn không phát giác. 
Chỉ trong chớp mắt, một thanh trường kiếm đã xuất hiện nơi tay hắn, mũi kiếm sắc lạnh lóe hàn quang, thẳng tắp chỉ về phía giường. Ánh mắt sắc bén như lưỡi dao quét qua. 
Cũng trong khoảnh khắc ấy, người đang trốn dưới lớp chăn mỏng lập tức nín thở, dường như bị doạ đến hồn phi phách tán. 
Sau một hồi yên lặng ngắn ngủi, chỉ thấy một cánh tay trắng ngần, thon dài dè dặt thò ra, tiếp đó là một mái tóc đen nhánh, rồi một đôi mắt ướt đẫm ánh nước, tròn xoe đầy khiếp sợ ngước nhìn Tiêu Cửu Diệu. 
Tiêu Cửu Diệu nhìn kỹ, chỉ thấy đó là một nữ tử dung nhan diễm lệ, nhưng thần sắc lại mang vài phần hoảng hốt, vô tội. Trong lòng hắn lập tức dấy lên sự cảnh giác chẳng lẽ thích khách lại là một nữ nhân? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play