Tiêu Cửu Diệu hiểu rõ tính toán của Lưu Định, nếu chiến sự giữa đất Thục và Bắc Ly được yên ổn, e rằng khi ấy cách đối xử với Tiêu gia của hắn ta sẽ lại là một chuyện khác.
Thế nhưng, hắn không nói một lời oán than, chỉ lặng lẽ thuận theo mệnh lệnh, nhận lấy chức mới mà chẳng chút oán trách. Rất nhanh sau đó, Tiêu Cửu Diệu liền đem kinh nghiệm trồng lúa thành công tại Giang huyện phổ biến khắp nơi.
Vân Chiêu Nguyệt cũng trợ giúp không ít, cô sai người chuyển về vô số nguyên liệu để dựng nhà che ruộng. Nhờ vậy, lúa nước ở đất Thục từ nay có thể trồng được hai vụ trong một năm, chẳng còn lo mùa màng thất bát.
Thuở trước, lúa ở đất Thục sản lượng vốn kém cỏi, một mẫu ruộng nhiều thì năm trăm cân, kém thì chưa được năm trăm. Ấy thế mà ngày nay lại nhờ vào cải tạo đất đai, từng cây lúa trổ bông tươi tốt, mỗi mẫu thu được đến một ngàn năm trăm cân, sản lượng gấp ba thuở trước, thực là một việc lạ chưa từng có, khiến dân chúng kinh hỷ, người người truyền tụng.
Tiêu Cửu Diệu thu xong lúa, chẳng những không tích trữ làm của riêng, lại còn đem bán ra với giá thật rẻ, để dân nghèo no bụng. Nhờ vậy, thuế má của Giang huyện năm nay chẳng còn chậm trễ, dân trong huyện cũng không còn cảnh đói kém lay lắt.
Khi đến vụ mùa sau, vừa nhắc đến việc trồng lúa và trồng lúa mì, bá tánh các nơi thi nhau hăm hở. Trước kia chẳng ai dám thử, bởi chưa ai từng chứng kiến thành quả, mà nay thành tựu sờ sờ trước mắt, còn ngại gì nữa mà thử?
Tiêu Cửu Diệu khi nhậm chức, chẳng nề hà vất vả, dẫn theo các quan viên lớn nhỏ, đi khắp thôn xã đất Thục, truyền dạy phương pháp canh nông tân tiến, khuyến khích dân khai khẩn hoang điền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT