Lâm Khâu nghe thấy tiếng động, liền chậm rãi ngẩng đầu, trông thấy Tiêu Cửu Diệu, nơi đáy mắt chợt loé lên tia xúc động.
“Tiêu tướng quân.” – Giọng hắn khàn đặc, mang theo nỗi cảm kích khôn cùng: “Phụ tử ta… xin đa tạ đại ân cứu mạng của tướng quân.”
Tiêu Cửu Diệu vội đưa tay đỡ hắn dậy, ánh mắt lại dừng nơi xa, tiểu đồng họ Lâm đang vui vẻ cầm xâu hồ lô đường, ăn lấy ăn để chẳng hay biết gì xung quanh.
“Về sau… ngươi có tính toán gì chăng?” – Tiêu Cửu Diệu cất lời hỏi.
Lâm Khâu nhìn Tiêu Cửu Diệu, trong mắt ánh lên tia sáng của hi vọng vừa mới được thắp lại.
Y đưa mắt về phía con trai vẫn đang nô đùa nơi xa, liền thẳng người, ngữ khí trầm ổn: “Lâm gia ta vốn có hai mươi ba khẩu, nay chỉ còn lại hai cha con ta. Huyết hải thâm cừu, không đội trời chung. Thỉnh tướng quân ra tay tương trợ, cho ta cơ hội rửa sạch mối hận trong lòng!”
Tiêu Cửu Diệu mắt sâu như biển, nhìn hắn mà đáp: “Nay Lưu Định đã trở thành chủ địa đất Thục, thế lực như mặt trời ban trưa. Ngươi muốn báo thù, chẳng khác nào đem trứng chọi đá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play