Ngày Hoàng Chân Chân bị xử trảm, Hà Cẩm Thư mang theo Lục Châu tới xem.
Hai người đứng trên đài cao phía xa, nơi có thể trông thấy rõ ràng toàn cảnh pháp trường. Vị trí nơi đó vô cùng tuyệt hảo, đủ để thu hết mọi diễn biến vào trong mắt.
Lục Châu đứng sát mép đài cao, thân mình hơi nghiêng ra trước, đôi mắt mở to, không chớp lấy một lần, gắt gao nhìn chằm chằm vào giữa pháp trường.
“Tiểu thư, tiện nhân Hoàng Chân Chân kia, đúng là tội đáng muôn chết. Nàng ta thế mà dám mưu tính lên đầu tiểu thư.”
Hà Cẩm Thư hơi nhướng cằm, trong lòng chỉ thấy sảng khoái vô cùng: “Người chết, nợ cũng tiêu. Ngươi lát nữa chạy một chuyến tới nhà nàng ta, để người nhà đến nhận xác đem về chôn cất.”
Lục Châu vội vàng gật đầu, trên mặt nở nụ cười nịnh nọt, không kịp chờ mà phụ họa: “Tiểu thư vẫn là người có lòng nhân hậu. Rõ ràng nàng ta từng đối xử như thế với người, vậy mà người còn nhớ tới việc hậu sự cho nàng ta.”
Hà Cẩm Thư khẽ liếc mắt nhìn Lục Châu: “Ngươi nhớ phải nói rõ với người nhà nàng ta, nàng ta chết như thế nào. Thù giữa nàng ta với Tiêu Mạn Mạn, chẳng lẽ không báo thì xong ư?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT