"Tiểu Dã! Mau đến đây! Em gái này đã cứu chị!"
Kỳ Mai vừa thấy Kỳ Dã vẫn an toàn thì vui mừng khôn xiết, lên tiếng gọi.
Kỳ Dã thấy Doãn An ở cuối hành lang và Kỳ Mai vẫn nguyên vẹn sau lưng cô, sự căng thẳng trong đôi mắt đen láy cuối cùng cũng tiêu tan đi nhiều, hắn nhanh chân bước tới.
Từng giọt mồ hôi chảy dọc theo gò má hắn nhỏ xuống, cả mảng lưng đã ướt đẫm.
Kỳ Dã cao tới một mét tám mươi ba, hắn nhìn Kỳ Mai mấy lượt, xác nhận là chị không bị thương thì mới yên tâm.
Hắn quay đầu nhìn Doãn An, giọng nói trầm thấp vang lên:
"Cảm ơn."
Doãn An không nhìn hắn, cô quay lưng về phía Kỳ Dã, chăm chú nhìn tòa nhà đối diện, quả nhiên, ngay sau đó, kính của tòa nhà mở ra, một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo blouse trắng, đeo kính gọng đen nhìn ra.
Doãn An đoán đây hẳn là Lâm Phong.
"Không cần khách sáo."
Khóe miệng Doãn An hơi cong lên, cô nói rồi quay đầu nhìn Kỳ Dã một cái.
Hai người ánh mắt chạm nhau.
Hình mắt của Doãn An dạng tròn nhưng đuôi mắt lại thon dài xếch lên, lông mi dày rậm, phần mí mắt dưới có khoảng trắng, đôi mắt vừa lười biếng lại xen chút lạnh lùng, giống cáo lại giống mèo.
Đôi mắt Kỳ Dã hơi dao động.
Doãn An quay người liền bắn dây móc câu ra, dây móc xuyên qua cửa sổ đối diện ghim thẳng sâu vào trong mặt đất phòng nghiên cứu, cô phi thân nhảy một cái, nhảy thẳng từ cửa sổ vào trong tòa nhà đối diện.
"Oa, ngầu quá!"
Kỳ Mai trông có vẻ rất hưng phấn, suýt chút nữa thì nhảy lên vỗ tay cho Doãn An.
Kỳ Dã nhìn bóng lưng Doãn An, hắn không nói gì, bàn tay đặt lên vai Kỳ Mai của hắn hơi siết chặt:
"Chị, chúng ta mau đi thôi, đến thành phố H."
Kỳ Mai gật đầu, đi theo hắn rời đi.
Vừa đi vừa không nỡ quay đầu nhìn về phía Doãn An, lại quay đầu nhìn cằm đẹp trai của em trai mình, múa may nói:
"Tiểu Dã à, em có biết không, em gái này ngầu lắm luôn, vừa rồi cô ấy thế này thế này nè, zombie đều chết hết! Cô ấy đã cứu chị một mạng, sau này chúng ta phải báo đáp cô ấy thế nào đây, ôi, hỏng rồi, chị vẫn chưa hỏi cô ấy tên là gì!"
"Không sao, em có thể nhận ra cô ấy."
- bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Lâm Phong nhìn Doãn An nhảy vào trong, đôi mắt cậu ấy hơi nheo lại, lập tức bình tĩnh nói: "Tòa nhà này của em chắc đã bị zombie chiếm hết rồi, bên ngoài phòng thí nghiệm ước chừng có ba mươi con zombie, trong thang máy và các tầng khác có vẻ cũng không an toàn."
Sau khi nói hết một tràng, cậu ấy đã nói hết tình hình, vô cùng chính xác tỉ mỉ.
Doãn An gật đầu, bây giờ cơ bắp toàn thân cô đau nhức không thôi, nếu đánh xuống theo từng tầng sợ rằng sẽ không đủ thể lực, cứ thế mà ngã xuống, thế nên cô định sẽ trói Lâm Phong kéo xuống.
Không dài dòng, cô nghiêng đầu, vung vẩy cánh tay, xoa hai cổ tay, sau khi mấy tiếng khớp xương vang lên, Doãn An tìm được một sợi dây trong phòng thí nghiệm, cô trói chặt Lâm Phong đang ngơ ngác vào sau lưng mình.
Cậu ấy cao hơn Doãn An bảy tám centimet, lúc này nằm sấp trên lưng cô có hơi không cân xứng.
Hai người lúc này dính sát vào nhau.
Lâm Phong có hơi khó xử, cậu ấy lắp bắp muốn nói gì đó.
Móc câu màu bạc trong tay Doãn An đã phóng ra, đương khi sắc mặt Lâm Phong trắng bệch, cô nhảy về phía tòa nhà nghiên cứu sinh đối diện.
Nửa tiếng sau.
Doãn An phanh gấp mô tô, hất cằm về phía Lâm Phong ra hiệu cho cậu ấy xuống xe.
Lâm Phong rất ngoan ngoãn xuống xe.
Cậu ấy nhìn quốc lộ A51 không xa, tất nhiên là hiểu ý của Doãn An, nghiêm túc cúi đầu chào nói:
"Cảm ơn cô, sau này nếu có gì cần tôi, Lâm Phong tôi ấy sẽ dốc hết sức để giúp đỡ! Xin hỏi cô tên là gì?"
"Nam Sênh."
Doãn An vừa dứt lời liền phóng xe đi mất.
Lâm Phong nhìn bóng lưng Doãn An phóng nhanh rời đi.
Đôi mắt sau gọng kính thâm sâu khó lường ghi nhớ khắc sâu hình dáng của Doãn An vào đầu, ân nhân cứu mạng này của mình sau này chắc chắn sẽ chẳng đơn giản.
…
[Cứu Lâm Phong thành công.]
[Phần thưởng: Mở rộng không gian thêm mười nghìn mét khối.]
[Kiểm tra nhân vật Lâm Phong: Nam, 27 tuổi, 178cm, 67kg, cung Song Ngư.]
[Dị năng thức tỉnh: Tạm thời không có.]
[Độ trung thành cực cao, trách nhiệm cực cao, IQ vượt phạm vi đo lường, chỉ số vũ lực trung bình.]
[Độ thích hợp làm đồng đội: 99%, độ thích hợp cực cao.]
Âm thanh của hệ thống vang lên, chiếc mô tô của Doãn An vẫn không ngừng tăng tốc.
Điểm dừng chân tiếp theo, trang trại chăn nuôi.
Lúc này đã là đêm khuya ngày thứ hai sau khi bộc phát zombie, ngày 10 tháng 4 năm 2034.
Bảy giờ rưỡi tối.
Doãn An lái xe một mạch đến một vùng ngoại ô bên ngoài thành phố Z.
Nơi này chính là căn cứ chăn nuôi gia súc lớn nhất thành phố Z, có cả trâu, cừu, lợn, gà, vịt, ngỗng.
Nhưng do động vật cũng sẽ bị zombie lây nhiễm, rất nhiều động vật bên ngoài đã bị lây nhiễm. Tuy nhiên những gia súc này không có sức tấn công gì, cho dù biến thành zombie thì vi-rút zombie cấp độ hiện tại cũng chỉ khiến chúng trở thành những gia súc zombie chỉ biết đâm đầu vào hàng rào đến độ chảy máu đầu mà thôi.
Không có sức tấn công lớn gì.
Doãn An lái mô tô xông thẳng vào, một đường càn quét sạch hết tất cả trâu, cừu, lợn, gà, vịt, ngỗng khỏe mạnh vào không gian.
Chủng loại gia súc ở đây cực kỳ đầy đủ.
Nhóm trâu có bò, bò sữa, trâu nước, đủ loại.
Nhóm dê cừu có dê rừng, cừu lông, vân vân...
Lợn thì có đến tám loại!
Gà, vịt, ngỗng thì khỏi phải nói, cộng lại có đến mười mấy loại.
Nói cũng thật khéo, bên cạnh căn cứ chăn nuôi gia súc lớn nhất thành phố Z này lại là căn cứ rau củ quả lớn nhất thành phố Z.
Trước đó Doãn An đã đi ngang qua một vài nông trại nhỏ, thu hoạch được không ít, nhưng những thứ này chẳng bao giờ sợ thừa.
Phải biết rằng, rau củ quả đều có thể trồng lại được.
Doãn An xông thẳng vào, quả nhiên, nhân viên ở đây đã trốn đi hết rồi.
Phải biết rằng, căn cứ rau củ quả của thành phố Z là lớn nhất cả nước.
Diện tích trồng trọt 1,47 triệu mẫu, sản lượng hàng năm 5,53 triệu tấn, vượt xa các thành phố khác. Các loại rau ở đây cực kỳ phong phú.
Bây giờ nhà nước còn chưa có sức lực để lo đến những nơi này, đợi đến hơn một tuần sau khi đã dần suy nghĩ đến thì đã có rất nhiều căn cứ rau củ quả bị zombie phá hủy, gia súc của các căn cứ chăn nuôi gia súc đều đã chết đói hoặc bị lây nhiễm. ( app TYT - tytnovel )
Thiệt hại rất lớn.
Doãn An nhanh chóng thu hoạch.
Các loại mầm, các loại rau lá, các loại rau quả, các loại củ, các loại thịt, các loại cà, các loại đậu, các loại nấm, các loại rễ củ, các loại dưa...
Không bỏ sót bất kỳ thứ gì!
Trái cây ở đây cũng đầy đủ vô cùng.
Quả mọng, trái cây, quả cam quýt, quả hạch, hạt lạc, gi gỉ gì gi cái gì cũng có!
Doãn An vào trong tòa nhà điều khiển của căn cứ rau củ quả, thu hết tất cả hạt giống vào không gian!
Sau một hồi thu thập đã vượt xa nhiệm vụ mà hệ thống giao phó.
Tổng cộng thu thập được ba mươi bảy nghìn mét khối không gian!
Chủ yếu là hoa màu chiếm quá nhiều chỗ! Cho dù không gian đã sử dụng hình thức chồng chất để lưu trữ thì chúng cũng chiếm một không gian cực lớn.
Cộng thêm mười nghìn mét khối không gian trước đó, tổng cộng bốn mươi bảy nghìn mét khối không gian!
Tương đương với không gian tòa cao ốc cao mười bốn tầng.
Không gian hiện tại của Doãn An tổng cộng có năm mươi nghìn mét khối, gần như toàn bộ đều đã bị tài nguyên lấp đầy!
Hiện tại Doãn An đã tích trữ được hai trăm tám mươi viên tinh hạch cấp một.
Cô lấy một trăm viên ra, đặt chúng lên một cái bàn, dị năng hệ Lôi trên tay phóng thích cảm ứng với một trăm viên tinh thạch kia.
Rất nhanh, năng lượng của tinh thạch từ từ dâng lên, tất cả đều được hấp thụ hết vào lòng bàn tay của Doãn An.
Một luồng sức mạnh cực mạnh lan khắp toàn thân.
Doãn An đè nén luồng sức mạnh này, để nó di chuyển từ từ khắp thân thể cô, làn da của cô khẽ run rẩy.
Ngay sau đó, tất cả năng lượng trong cơ thể bị áp chế toàn bộ.
Toàn thân cô bộc phát ra một luồng sức mạnh của lôi điện!
Thần thức khắp người đều trở nên mạnh mẽ hơn trước một bậc, năm giác quan cũng được nâng cao.
Doãn An cảm thấy toàn thân đều tràn đầy năng lượng, cô xòe lòng bàn tay ra. Trong lòng bàn tay xuất hiện một luồng lôi điện to hơn trước gấp đôi!
Cô đánh tới một hướng, đánh trúng một khúc gỗ cách chín mét, khúc gỗ kia trong tức khắc đã cháy đen, hóa thành một đống tro tàn.
Khi ở cấp một, lôi điện của cô từ mốc hai ba mét ban đầu dần được rèn luyện đến bốn mét, đến năm mét thì không thể tăng lên được nữa.
Bây giờ sau khi đột phá, cô đã có thể thẳng tay đánh đến khoảng cách mười mét!
Hơn nữa năng lượng phóng ra còn mạnh hơn trước rất nhiều!