Sau khi bị lão phụ thân tắm rửa sạch sẽ, nhãi con không uống gì, nằm bẹp trên bàn, trông uể oải. Không phải nàng lười, mà vì ăn no căng bụng, sức lực dồn hết vào cái bụng tròn xoe.
Venti ngồi, hai tay xếp chồng, cằm tựa lên trên, đôi mắt xanh lá tròn xoe nhìn nhãi con gần gũi.
Nhãi con hừ lạnh, quay mông về phía hắn, còn bực bội quất đuôi với Venti.
Cái đuôi vàng kim mềm mại, lông tơ óng ánh trông cực kỳ êm ái. Venti ngứa tay muốn sờ.
Thực ra, Phong Thần từ lâu đã muốn sờ đuôi Nham Thần, nhìn thế nào cũng thấy mềm mại. Nhưng khổ nỗi Nham Thần hiếm khi hóa nguyên hình, mà dù có biến thành rồng, Venti cũng chẳng dám mon men sờ. Lão gia tử mà vung móng, hắn bay luôn!
Venti thò tay, dùng ngón tay chọc “biu” vào cái đuôi đang ngoe nguẩy của nhãi con, rồi cười mãn nguyện.
“Kỉ!” Nhãi con quay phắt lại, nhe răng trợn mắt với Venti.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT