Anh vừa đến bến tàu, trước tiên sai người đến báo bình an cho Quân Noãn.
Quân Noãn từ chính ngọ, vẫn luôn đợi cho đến khi ánh hoàng hôn cuối cùng trên lầu hai ở đại sảnh trung tâm dần dần tan đi, mới cuối cùng chờ được người ấy trở về.
Giang Tứ Gia từ trên cầu thang đi lên, liền nhìn thấy cô bụng to, vịn eo đứng đó, mắt mong chờ nhìn anh, đôi mắt nguyệt trong veo đen trắng rõ ràng thấm lệ quang, hốc mắt ửng hồng.
Anh cười khẽ, tiến đến đưa tay kéo cô vào lòng, cúi đầu dán dán vào mái tóc bên tai cô.
“Muốn khóc à? Anh lại có làm sao đâu…”
Lời nói chưa dứt, vừa nói, ý lệ của Quân Noãn càng tăng lên, toàn bộ tầm nhìn đều mơ hồ.
Bộ dạng đó trông thật đáng thương, Giang Tứ Gia đau lòng muốn chết, cũng bất chấp mình còn mặt mày lem luốc, ôm cô  đưa vào nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play