Động tác của Tống Thanh Yến khựng lại: “Vậy sao?”
Lông mày anh có lẽ vẫn đang nhíu, Ninh Uyển dùng bàn tay còn lại chạm lên trán anh, vuốt phẳng từng chút những nếp nhăn.
“Đúng thế, vừa nãy em bị anh dọa sợ luôn.”
“Uyển Uyển.”
Tống Thanh Yến ném khăn giấy vào thùng rác: “Thực ra anh không tốt như em thấy. Anh là trẻ mồ côi.”
Anh nhìn Ninh Uyển, mỉm cười an ủi: “Từ khi có ký ức, anh đã bị bọn trẻ trong viện bắt nạt. Trẻ con không có ác ý lớn nhưng vì lúc đó anh cũng là trẻ con nên luôn rất buồn.”
“Sau này có người nói với anh, không thể cứ để mặc như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play