"Cầm lấy đi."
Tần Ngũ Tôn Giả cười nói: "Quy Nguyên Sát Khí mặc dù trân quý, nhưng trước đây năm tháng dài đằng đẵng chỉ được cất giữ trong bảo khố. Ngươi có thể luyện hóa nó, đó cũng là một chuyện tốt, để nó có thể phát huy tác dụng. Còn Động Thiên Pháp Châu, trong phạm vi năm trăm dặm đối với Nguyên Sơ sơn mà nói chẳng đáng là gì. Tuy nhiên, đối với ngươi, trong lòng đất dò xét, khi chém giết Yêu tộc, ngươi có thể ném vào đó toàn bộ Yêu tộc thi thể và bảo vật, thật sự vô cùng thuận tiện."
Mạnh Xuyên thấu hiểu, Nguyên Sơ sơn nhất định có bảo vật Động Thiên cỡ lớn. Ví dụ như mỗi cái đệ tử xuống núi muốn xông 'Cửu Huyền động', thì chắc chắn bên trong chứa Động Thiên phải vượt xa năm trăm dặm.
"Đệ tử lòng đất dò xét, tín tưởng có thể thu hoạch được vô số công lao." Mạnh Xuyên không thích chiếm tiện nghi, nhưng sau này khi hắn truy sát Yêu tộc, một mình chống đỡ một tông phái, một năm được giết bao nhiêu Yêu tộc? Những Yêu Vương kia chỉ riêng bản thân cũng có thể đổi lấy rất nhiều công lao. Hơn nữa, các Yêu Vương còn sót lại có bảo vật cũng có thể đổi công lao, bảy trăm triệu công lao? Thật sự không là gì cả.
"Mỗi chức vị đều có công lao." Tần Ngũ Tôn Giả nói: "Trước đó hơn mười năm, ngươi là trấn quốc tuần tra, thủ hộ sáu châu, giống như trấn thủ vùng sát cổng thành Phong Vương Thần Ma, mỗi năm là năm triệu công lao. Bây giờ ngươi là Nguyên Sơ sơn đệ nhất tuần tra, mỗi năm coi như hai mươi triệu công lao. Quy Nguyên Sát Khí cùng Động Thiên Pháp Châu đưa cho ngươi, thì sau ba mươi lăm năm sẽ không phát công lao cho ngươi."
"Như vậy, tính giải quyết việc chung." Tần Ngũ Tôn Giả nhìn về phía Mạnh Xuyên.
"Vâng." Mạnh Xuyên gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT