“Để Thất Nguyệt thấy được, ta chỉ sợ nàng muốn lo lắng.” Trong lòng Mạnh Xuyên hiện lên ý niệm này, đi vào sâu trong thân thể bị cắn xé thống khổ, lại một lần nữa khiến hắn không cách nào phân tâm.
Hắn không nhịn được phát ra một tiếng hừ nhẹ, cắn chặt khăn mặt, cố gắng kiềm nén thống khổ.
“Cùng tử vong so sánh, cùng tuyệt vọng so sánh, điểm thống khổ này tính là gì?”
“Tới đi, tới đi.”
“Cái này sẽ chỉ khiến ta càng cường đại hơn!” Trong đầu Mạnh Xuyên hiện lên từng cảnh tượng, đó là những tràng cảnh mà trong « Hướng Về Triều Dương » hắn đã từng vẽ ra, những hình ảnh tuyệt vọng, cùng mọi người vẫn kiên cường chiến đấu, tạo nên sức mạnh tâm linh cho hắn. Đối mặt với chiến tranh tàn khốc ở cấp độ kia, thì đau đớn một chút trong tu luyện này chẳng là gì? Nếu như cái này đều không gánh nổi, còn nói gì đến việc chém tận gốc Yêu tộc?
Chém tận gốc Yêu tộc, nếu như là một tòa núi cao chọc trời, thì hiện tại cái thống khổ này chỉ là một đống đất nhỏ mà thôi.
Hiện giờ, ta nhất định phải san bằng tòa đống đất nhỏ ấy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT