“Nhìn cậu từ lúc tới đây đến giờ chưa ăn gì, chắc chắn đang đói lắm nhỉ. Nên tôi với anh Lương đã mang cho cậu chút đồ ăn đây, muốn đưa cho cậu.”
Trương Đức nghe vậy lập tức xúc động đến rơi nước mắt: “Chị Chử, thật sự cảm ơn chị quá.”
Cậu ta chưa từng nghĩ trong hoàn cảnh thế này mà vẫn còn sự ấm áp của con người.
“Đừng vội cảm ơn, tôi còn chưa nói xong đâu.”
Chử Diệc An đẩy tay cậu ra, chậm rãi nói: “Dù bọn tôi rất muốn giúp cậu, nhưng dù sao cũng đã đặt ra quy tắc. Mọi người đều đang nhìn, phá vỡ quy tắc không hay cho lắm. Thế nên thế này nhé, coi như tôi cho cậu ghi nợ. Một bữa ăn, đổi lấy một rương bạc hoặc hai rương đồng, thế nào? Tôi còn rất nhân đạo rồi đấy.”
A...
Quả nhiên trên đời không có bữa trưa nào miễn phí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play