Mùi vị ngột ngạt, rất dễ kích thích phản xạ có điều kiện của con người, đó là cảm giác đói.
Chử Diệc An theo phản xạ lấy ra một ống dung dịch uống, tiện tay đưa cho Ôn Thời Dự một ống. Cô cắn một đầu, vừa hút vừa phân tích: “Nhà máy vẫn đang vận hành, không có dấu hiệu đóng cửa hay di dời.
Máy bay của Vương Trí Đức vẫn chưa đến sao?
Không đúng, ngay ngày đầu tiên chúng ta gặp nạn đã thấy máy bay bay đến đây phát nổ rồi mà.”
Cô vừa dứt lời, bỗng nghe thấy ngoài tiếng ầm ầm của máy móc còn có âm thanh khác.
Chử Diệc An phản ứng cực nhanh, kéo Ôn Thời Dự trốn vào giữa hai tòa nhà lớn, thấy cánh cổng trước nhà máy đang được mở ra. Một nhóm người từ từ đi vào, những cỗ máy trên đầu họ lúc này đồng loạt dừng hoạt động.
"Ông chủ, đây là thiết bị mới chúng tôi vừa vận chuyển về. Có thiết bị này, tốc độ sản xuất sẽ tăng gấp ba lần. Tính ra, lợi nhuận của chúng ta có thể tăng lên 30 tỷ..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play