Đúng là… rợn tóc gáy thật!
Chử Diệc An ngồi ở giữa, sau lưng bắt đầu toát mồ hôi lạnh.
Trong bầu không khí kỳ quái này, cô nắm chặt tay Lục Khanh Uyên, gắng gượng mãi mới chịu xuống xe.
Cuối cùng cũng đến nơi, Bệnh viện phụ sản Tử Dương.
Nó chỉ là một tòa nhà đơn lẻ nằm ngay đầu đường, tường vữa bong tróc, cổng sắt hoen gỉ, trông như bị bỏ hoang đã lâu. Điều khiến người ta khó chịu nhất là tấm bảng hiệu đã hỏng phần đèn, mấy chữ còn sáng ghép lại thành một cái tên mới:
Trung tâm bảo trợ Âm nhi.
…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT