Ngay lúc Chử Diệc An đang định ngồi nép một góc tra mạng, thì sau lưng vang lên một giọng trầm thấp:
“Trong thành Phù Xuyên cũng vừa bị thứ gì đó tấn công. Cảnh sát và xe cứu thương chắc chắn sẽ không đến ngay được đâu.”
Là Lục Khanh Uyên.
Anh đeo kính, trên chiếc áo sơ mi trắng còn lấm máu, vì đứng khuất trong góc toa tàu nên Chử Diệc An nãy giờ mới không để ý thấy anh.
Anh vừa cầm điện thoại gọi xong, ngẩng đầu lên hỏi: “Xe tôi còn ba phút nữa tới, có ai muốn đi cùng tôi rời khỏi đây không?”
Lập tức có người giơ tay: “Tôi xuống ở ga cao tốc của thành phố này, có thể cho tôi quá giang đến đường XX được không?”
“Được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play