Đêm tối mịt mùng.
Chử Diệc An cau mày, khó ngủ.
Vì sao cô thường bỏ trốn lúc nửa đêm? Vì cô không dám ngủ vào ban đêm.
Mỗi khi cô thiếp đi, cảm giác như có thứ gì đó dính bám, ngột ngạt, như thể bị nhìn chằm chằm lại ùa tới. Ban đầu chỉ là linh cảm mơ hồ, đến giờ thì đã trở thành một nỗi sợ khó nói thành lời.
Mơ hồ còn có một loại... cảm giác suy nghĩ bị cấy ghép.
Ngày thứ hai mươi lăm trong trò chơi.
Sắc mặt Chử Diệc An hơi tái nhợt, thỉnh thoảng còn ngẩn người nhìn về một phía nào đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play