Ba người bắt đầu leo lên.
Tháp chuông cao cách sân thượng chừng 470 mét, càng lên cao, gió càng mạnh. Dây an toàn duy nhất chính là sợi dây buộc ngang eo họ, bị Chử Diệc An gọi là “dây cùng chết”.
Vì cô có cảm giác, chỉ cần một người rơi xuống thì hai người còn lại cũng sẽ bị kéo xuống theo.
An toàn hay không chưa biết, nhưng nếu có rơi thì ba người chắc chắn sẽ rơi cùng nhau.
“Đừng ngẩn ra. Đừng nhìn xuống, cứ trèo lên.”
Trên đỉnh vọng xuống tiếng gọi, Chử Diệc An ngẩng đầu, họ đã sắp đến nơi.
Lục Khanh Uyên leo lên đầu tiên, buộc dây vào cột rồi quay lại đỡ Chử Diệc An từ dưới trèo lên: “Tay đau không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play